Tớ đề nghị tổ chức 1 cuộc thi viết đoạn văn chon người mình có tình cảm, đây là chủ đề hot của Teen đấy.....Tớ xin mở hàng.....
Hạnh phúc lang thang....
Ngày xưa, có thắc mắc gì tớ hỏi ấy, và nhận được câu trả lời đầy chân thành và yêu mến.... Ngày xưa, tớ không ngại gọi cho ấy vì ấy bảo tớ có thể gọi cho ấy bất cứ khi nào trừ nửa đêm... Bây giờ, có thắc mắc gì, tớ luôn nhận được một câu trả lời trống rỗng, vô hồn..... Bây
giờ, mỗi khi tớ vui, mỗi khi tớ buồn, rất muốn chia sẻ điều gì đó, tớ
muốn gọi cho ấy nhưng tớ sợ.....sợ sự thờ ơ và miễn cưỡng từ ấy. Bây
giờ, việc duy nhất tớ có thể làm là viết blog, có thể ấy mặc kê, không
ngó ngàng gì đến tớ, nhưng tớ vẫn vui....Tớ tự nhủ cho là nhận.....nhưng hôm nay tớ tự hỏi liệu có khi nào tớ đang trở thành mối phiền toái của ấy không.... Tớ
hụt hẫng, hụt hẫng vô cùng. Xa nhau là tốt nhất, im lặng là tốt
nhất....Cho cả tớ và ấy....Tớ mong chờ một ngày nào đó, ấy sẽ đến một
nơi xa xôi nào đó, bên kia trái đất chẳng hạn, khi đó chắc chắn tớ sẽ
quên được ấy............. Tớ muốn mình là mây, bay lang thang khắp nơi, vô định, bồng bềnh và thật đẹp, thật nhẹ nhàng...
Tớ muốn mình là gió, thổi từ muôn phương, ào ào, mạnh mẽ và thổi tan cả mây. Gió hiền lành mát mẻ, gió giận dữ từng cơn...
Tớ muốn mình là nắng, nắng ấm cho mùa xuân và nắng gay gắt cho mùa hè....
Tớ
muốn mình là mưa, gột trôi những bụi bẩn trên tán lá xanh, trên những
con đường ngập lá. Mưa làm những đôi tình nhân xích lại gần nhau hơn,
mưa làm đường về ấm hơn trong vòng tay ai đó...
Tớ muốn không là tớ nữa, để tớ được làm những chuyện điên khùng nhất..... Vậy mà, Tớ thấy xa lạ Tớ thấy cô đơn Tớ thấy buồn kinh khủng
..Khi status online
..Khi status mặt cười rạng rỡ Tớ vẫn cần ai đó bên cạnh, chỉ để nghe người ta nói... Tớ vẫn cần ai đó bên cạnh, chỉ để chia sẻ cảm xúc... Tớ vẫn cần ai đó bên cạnh, chỉ để thấy ai đó cười giọng cười " há há " vui tươi... Chỉ đơn giản....mà không thể...